Du lịch Quảng Trị sau sáp nhập Quảng Bình có gì đẹp?
Sau khi Quảng Bình và Quảng Trị sáp nhập thành một tỉnh Quảng Trị mới, tôi đã ngồi lặng đi một lúc lâu. Trong lòng dậy lên bao cảm xúc đan xen: niềm vui rộn ràng, sự háo hức khó giấu và cả chút bồi hồi len lỏi.
Phấn khởi, vui mừng vì dải đất miền Trung nắng lửa gió Lào, nơi tôi gắn bó gần nửa đời với nghề du lịch từ nay mang một tầm vóc khác, có thêm cơ hội kết nối nguồn lực, mở rộng sức hút trên bản đồ du lịch Việt Nam. Háo hức vì Quảng Bình phóng khoáng và Quảng Trị kiên trung, hai vùng đất mà tôi đã đi từng con dốc, thuộc từng khúc sông, giờ chính thức “về chung một nhà” để cùng kể một câu chuyện lớn hơn, sâu sắc hơn cho du khách bốn phương.
Với vị thế mới, tôi tin chắc rằng tỉnh Quảng Trị mới sẽ trở thành một điểm dừng chân không thể thiếu khi bạn lên kế hoạch khám phá miền Trung. Và nếu bạn cho phép, tôi xin được làm người đồng hành, dẫn bạn đi qua những địa điểm du lịch Quảng Trị mà theo trải nghiệm cá nhân của tôi là “đáng đi hơn một lần trong đời”.
1. Đồng Hới – Trung tâm hành chính của tỉnh mới
Đồng Hới thường là cánh cổng đầu tiên chào đón du khách, nhờ hệ thống sân bay, đường giao thông và ga tàu tiện nghi. Ngày xưa có tên gọi là “thành phố hoa hồng” nay thành phố Đồng Hới đã tách ra thành 3 phường: Đồng Hới, Đồng Thuận và Đồng Sơn. Nhưng đối với tôi, bãi biển Nhật Lệ vẫn là nguồn thơ bất tận, nơi tôi thường tìm về để chữa lành tâm hồn. Bình minh lên, tôi hay ngồi lặng ngắm tia nắng đầu tiên lấp lánh trên mặt nước, hoặc hoàng hôn buông, để gió biển mặn mòi vuốt ve mái tóc, mang theo bình yên dịu dàng sau bao bộn bề. Biển xanh thăm thẳm, cát trắng mịn như lụa, biến chốn này thành nơi lý tưởng để bạn buông bỏ mệt nhọc, tái tạo năng lượng.
Chưa hết, nếu lạc bước đến đây mà bỏ lỡ các di tích lịch sử thì tiếc nuối biết bao! Mỗi lần ghé thăm, tôi như được cuốn vào dòng chảy lịch sử, lòng đầy kính trọng và biết ơn.
- Quảng Bình Quan: cổng thành rêu phong, trầm mặc giữa phố xá hiện đại, như một dấu chấm than trong câu chuyện dài của lịch sử.
- Tháp Chuông Tam Tòa: chỉ còn lại phế tích nhưng đứng trước đó, tôi luôn cảm giác như nghe lại được âm vang của những năm tháng bom đạn.
- Tượng đài Mẹ Suốt bên sông Nhật Lệ, mỗi lần đưa khách đến đây, kể về người mẹ chèo đò năm xưa, tôi luôn phải cố kìm cảm xúc.
- Bảo tàng tỉnh Quảng Trị: nơi lưu giữ những hiện vật, hình ảnh, câu chuyện mà nếu chỉ đọc sách bạn khó cảm thấy hết.
- Quảng trường Hồ Chí Minh: rộng mênh mông, trang nghiêm
Và đừng quên Đồi cát Quang Phú, một trong những nơi tôi rất thích đưa các đoàn trẻ đến: Lướt trên những đụn cát vàng óng dưới nắng chiều tiếng cười vang giữa không gian gió lộng, rồi dừng lại chiêm ngưỡng sa mạc thu nhỏ lúc hoàng hôn nhuộm đỏ, cảm giác tự do ấy khiến tôi mê mẩn, như được bay lượn giữa trời đất bao la. Chắc chắn, bạn sẽ mang về những tấm hình “triệu view” từ đây!

Di tích Quảng Bình Quan giữa lòng Đồng Hới
2. Vườn Quốc Gia Phong Nha – Kẻ Bàng
Chỉ cách Đồng Hới chừng 40km theo đường Hồ Chí Minh, nơi này là vương quốc hang động đích thực. Di sản Thế giới vườn quốc gia Phong Nha – Kẻ Bàng khiến tôi, dù đã khám phá bao lần, vẫn phải trầm trồ kinh ngạc. Nơi tôi đã dẫn dắt biết bao du khách lạc vào thế giới kỳ bí.
- Động Phong Nha: mềm mại, huyền ảo với dòng sông ngầm len lỏi trong lòng núi, thuyền cứ chầm chậm trôi, thạch nhũ hai bên hiện ra dưới ánh đèn như đang xem một bộ phim 3D sống động.
- Động Thiên Đường: lần đầu tiên tôi dẫn khách vào đây, chính tôi còn phải thốt lên. Thạch nhũ tầng tầng lớp lớp, cao thấp khác nhau, ánh sáng được bố trí khéo léo khiến cả không gian như một cung điện trong truyện cổ tích.
- Sông Chày – Hang Tối thì là cuộc phiêu lưu đầy kích thích: chèo kayak cắt ngang dòng nước, đu zipline vút bay, rồi ngâm bùn khoáng mát rượi giữa bóng tối, sảng khoái đến mức tôi luôn muốn quay lại.
- Suối Nước Moọc, Công viên Ozo hay Thung lũng Hava lại là thiên đường nguyên sơ, nơi bạn có thể đắm mình trong làn nước trong vắt, tham gia trò chơi mạo hiểm khiến máu nóng sôi trào.
Làm sao quên Hang Sơn Đoòng, kiệt tác lớn nhất địa cầu? Dù chưa một lần chinh phục tận nơi, nhưng qua hình ảnh và câu chuyện, tôi đã tự hào đến run người về quê hương. Sơn Đoòng không phải hang động thường, mà là vũ trụ riêng, nơi thiên nhiên phô diễn sức mạnh huyền bí, khiến lòng tôi mãi mãi gắn bó.

Vườn Quốc Gia Phong Nha – Kẻ Bàng
3. Làng Tân Hóa
Nép mình trong thung lũng đá vôi Tây Bắc huyện Minh Hóa, tỉnh Quảng Bình xưa (nay thuộc xã Kim Phú, Quảng Trị mới), Tân Hóa được UNWTO tôn vinh là “Làng du lịch hàng đầu thế giới” năm 2023 nhờ khả năng thích ứng thời tiết, niềm kiêu hãnh đầu tiên của Việt Nam. Từng là “ổ lũ” miền Trung, nay nơi đây đã biến nghịch cảnh thành sức hút, cách Phong Nha chỉ 70km với hành trình gần 2 giờ. Làng Tân Hóa là bài học sống động về nghị lực con người, nơi tôi đã chứng kiến bao thay đổi kỳ diệu.
Hãy lắng đọng nghe về tập quán người Nguồn, cách dân làng hòa hợp với lũ lụt, biến thử thách thành cơ hội du lịch bền vững. Đạp xe qua lối làng thanh bình, hít hà không khí trong lành, rồi khám phá ngôi nhà phao độc đáo, chúng nổi bồng bềnh khi nước dâng, như minh chứng cho sự thông minh và bền bỉ. Mỗi lần trở về, tôi lại cảm nhận rõ hơn tình người ấm áp, khiến trái tim thêm phần gắn kết.

Ngôi nhà phao độc đáo tại làng Tân Hóa
4. Đèo Ngang
Ta ngược lên phía Bắc theo hướng Hà Tĩnh, đến với Đèo Ngang – Hoành Sơn Quan. Với những ai yêu văn chương, đây là nơi gắn liền với bài thơ “Qua Đèo Ngang” của Bà Huyện Thanh Quan, những câu thơ đã in sâu vào ký ức của rất nhiều thế hệ học sinh.
Mỗi lần đứng trên đỉnh đèo, phóng tầm mắt nhìn ra bốn bề non nước, tôi luôn có cảm giác rất khó diễn tả: Vừa bâng khuâng trước vẻ đẹp hùng vĩ, vừa như nghe thấy tiếng vọng của quá khứ, của những đoàn người xuôi ngược qua đây thuở nào.
Hoành Sơn Quan với những bậc đá cổ kính, tường thành rêu phong, mái ngói xưa cũ, tất cả tạo nên một không gian đậm màu thời gian. Mỗi viên đá, mỗi góc tường như đang giữ lại dấu vết của bao bước chân đã đi qua. Dẫn khách đến đây, tôi thường khuyên đoàn đừng chỉ chụp ảnh rồi đi, mà hãy đứng yên một lúc, hít sâu, lắng nghe, biết đâu bạn sẽ “nghe thấy” thêm nhiều điều hơn là chỉ bằng mắt.

Hoành Sơn Quan trên Đèo Ngang
5. Đền Thờ Thánh Mẫu Liễu Hạnh
Ngay dưới chân Đèo Ngang là Đền Thờ Thánh Mẫu Liễu Hạnh, một không gian tâm linh rất đặc biệt mà tôi luôn trân trọng. Đây là biểu tượng của tín ngưỡng thờ Mẫu. nét đẹp văn hóa truyền thống của người Việt từ bao đời. Trong không gian khói hương nghi ngút, người ta đến đây để:Cầu bình an, sức khỏe; Gửi gắm những ước nguyện đời thường; Và quan trọng hơn cả, là để cảm nhận sự gắn kết vô hình giữa con người với nhau qua niềm tin và lòng thành kính.
Đền Thánh Mẫu Liễu Hạnh là một điểm nhấn sâu lắng trên hành trình khám phá, sau khi đã đi qua bao cung đường, nhìn bao cảnh hùng vĩ, đây là lúc lòng tìm bình an.

Đền Thờ Thánh Mẫu Liễu Hạnh
6. Vũng Chùa – Đảo Yến
Từ khu vực đền Mẫu đi thêm một đoạn nữa, bạn sẽ đến Vũng Chùa – Đảo Yến. Nơi Đại tướng Võ Nguyên Giáp, vị tướng mà người dân vẫn gọi bằng hai chữ thân thương: “Đại tướng của lòng dân” an giấc ngàn thu. Cảnh quan nên thơ hòa quyện ý nghĩa lịch sử, khiến tôi mỗi lần đến đều nghẹn ngào, tràn đầy lòng tri ân. Nơi đây giản dị, yên bình, thu hút muôn người về kính cẩn vị anh hùng.

Vũng Chùa – Đảo Yến
7. Biển Đá Nhảy
Rời Vũng Chùa, men quốc lộ 1A về Đồng Hới, bạn sẽ gặp Bãi biển Đá Nhảy là một trong những nơi mà tôi luôn khuyên khách: “Nhất định nên dừng lại, dù chỉ là một giờ”. Lắng nghe sóng vỗ tạo nên giai điệu kỳ lạ, bọt nước trắng xóa bay. Hòa mình vào không gian vô tận, hít thở gió biển mặn chát, chiêm ngưỡng những “bức tượng” do tự nhiên làm “nghệ sĩ điêu khắc”, trải nghiệm ấy khiến tôi say đắm, như được mẹ thiên nhiên ôm ấp.

Biển Đá Nhảy
8. Núi Thần Đinh – Chùa Non
Xuôi về phía Nam là tới Núi Thần Đinh ở xã Trường Xuân, huyện Quảng Ninh, Quảng Bình xưa nay sáp nhập là xã Trường Sơn, tỉnh Quảng Trị. Cách quốc lộ 15A chỉ chừng 3km về phía Tây, Núi Thần Đinh vươn cao 405m so với mực nước biển, như một vị thần hộ mệnh giữa núi rừng.
Để lên được chùa Non, bạn sẽ phải leo hơn 1.300 bậc đá. Nghe qua thì hơi “ngợp”, nhưng cứ đi chậm, thở đều, vừa đi vừa ngắm cây rừng, chim chóc, bạn sẽ thấy đó không còn là thử thách nữa, mà là một kiểu vận động, tăng cường sức khỏe. Nhiều lần đưa khách lên đây, tôi quen với cảnh: lúc đầu mọi người cười nói ồn ào, càng lên cao càng ít tiếng chuyện trò, chỉ còn tiếng bước chân, tiếng lá rừng, và nhịp thở hòa cùng nhịp núi. Dù thời gian và chiến tranh đã làm phai mờ, Chùa Non nay chỉ còn một ngôi miếu nhỏ bé, nhưng giữa muôn trùng đá núi và rừng nguyên sinh hoang sơ, tôi vẫn cảm nhận được hơi thở thiêng liêng, bình yên đến lạ
Đi xuống thêm khoảng 300 bậc thang, bạn sẽ gặp Giếng Tiên. Thật ra, đó chỉ là một hốc đá nhỏ đọng nước, nhưng điều kỳ lạ là nước nơi đây quanh năm không cạn, kể cả những mùa khô hạn nhất. Nước trong veo, chạm tay vào là mát lạnh lan lên tận sống lưng. Người dân tin rằng, rửa mặt hay uống một ngụm nước ở Giếng Tiên sẽ gặp nhiều điều lành. Tôi không dám khẳng định, nhưng mỗi lần đưa khách đến, ai cũng muốn thử một chút “lộc núi” đem về.

Núi Thần Đinh
9. Suối Nước Nóng Bang Onsen
Nếu muốn cơ thể được chiều chuộng sau những ngày mệt mỏi, hãy ghé Suối nước nóng Bang ở xã Ngân Thủy huyện Lệ Thủy, tỉnh Quảng Bình cũ, sau sáp nhập là xã Kim Ngân, tỉnh Quảng Trị. Lần đầu đưa khách đến đây sau khi khu onsen được xây dựng, tôi đã phải ồ lên vì cảm giác… rất “Nhật Bản” giữa đất Miền Trung.
Nguồn khoáng nóng ở Bang có nhiệt độ tự nhiên cực cao, nổi tiếng sôi đến 105°C được ghi nhận là một trong những nguồn suối nóng đặc biệt tại Việt Nam. Dĩ nhiên, du khách không ngâm ở nhiệt độ như vậy; hệ thống bể onsen được thiết kế sao cho nước vừa đủ ấm, dễ chịu, chia nhiều khu khác nhau.
Ngồi thả mình trong làn nước nóng bốc khói, xung quanh là khung cảnh mờ ảo của hơi nước, cây cối đung đưa trong gió, cơ bắp như được nới lỏng, những căng thẳng “bọt bong bóng” theo dòng nước trôi đi, tinh thần như được tái tạo năng lượng tích cực.

Suối Nước Nóng Bang Onsen
10. Chùa Hoằng Phúc
Giữa vô vàn điểm đến, Chùa Hoằng Phúc luôn giữ một vị trí đặc biệt trong lịch trình của tôi. Đây là một trong những ngôi chùa cổ nhất miền Trung, với lịch sử hơn 7 thế kỷ, và là nơi ở đó tôi tìm thấy cho mình một khoảng trời tĩnh lặng hiếm hoi.
Bước qua cổng chùa, mọi ồn ào dường như dừng lại phía sau. Tiếng chuông chùa vang lên chậm rãi, hòa với tiếng lá, tiếng chim, tạo nên một bản nhạc rất riêng. Mùi hương trầm nhè nhẹ, những tượng Phật trầm mặc, sân gạch cũ phủ màu thời gian… tất cả khiến bước chân người ta tự nhiên cũng chậm lại, lời nói cũng nhỏ hơn.
Đây là điểm đến tâm linh mà tôi luôn khuyên du khách ghé thăm, để cảm nhận vẻ đẹp cổ kính và sức mạnh an ủi từ những giá trị văn hóa lâu đời của dân tộc.

Chùa Hoằng Phúc
11. Địa Đạo Vịnh Mốc
Chuyển mình từ vùng đất Quảng Bình cũ sang Quảng Trị, Địa đạo Vịnh Mốc như mở ra một chương sử thi, nơi tôi luôn dẫn du khách để thấu hiểu tinh thần kiên cường của cha ông. Nếu bạn đam mê lịch sử, đây chính là nơi để sống lại những năm tháng kháng chiến gian khổ nhưng hào hùng. Từng đường hầm, từng ngách nhỏ, từng căn “phòng” được đào sâu trong lòng đất… từng ấy chi tiết kể cho chúng ta nghe về cuộc sống của hàng trăm con người đã bám trụ, sinh hoạt, chiến đấu nơi đây trong suốt những năm tháng bom đạn.
Bước sâu vào lòng đất, qua những ngóc ngách chật hẹp và căn phòng nhỏ bé, tôi như cảm nhận được ý chí sắt đá, sự sáng tạo phi thường của con người. Cảm xúc trầm mặc xen lẫn tự hào luôn dâng trào, khiến mỗi chuyến đi là một bài học sâu sắc về giá trị hòa bình.

Địa Đạo Vịnh Mốc
12. Biển Cửa Tùng
Từ Địa Đạo Vịnh Mốc đi chừng khoảng 7 km là đến Biển Cửa Tùng. Cát ở Cửa Tùng trắng mịn, thoai thoải thoáng dài, nước biển trong xanh, sóng vừa đủ êm để trẻ nhỏ cũng có thể tắm an toàn. Hàng phi lao ven biển rì rào suốt ngày, tạo nên một tấm phông nền tự nhiên rất “chill”, xứng danh “nữ hoàng” của các bãi tắm.
Dẫn khách đến đây, tôi hay gợi ý: Tắm biển một lúc, Rồi lên bờ chọn một quán hải sản, Vừa nhâm nhi mấy món nướng, hấp đơn giản, vừa ngắm biển đổi màu. Cửa Tùng không ồn ào, không náo nhiệt kiểu các bãi biển lớn; chính sự êm đềm ấy khiến nhiều người đi rồi lại muốn quay lại thêm lần nữa.

Biển Cửa Tùng
13. Di tích Đôi Bờ Cầu Hiền Lương – Sông Bến Hải
Không lời nào tả xiết cảm xúc khi đứng trên Cầu Hiền Lương, nhìn dòng sông Bến Hải hiền hòa trôi. Khó mà tưởng tượng được nơi đây từng là ranh giới chia cắt hai miền suốt 21 năm. Một con sông không rộng, một cây cầu không dài, nhưng lại gánh trên mình bao nhiêu mất mát, chia ly.
Mỗi lần dẫn khách, tôi thường kể cho họ nghe về: Vạch sơn chia hai màu trên cầu, Những loa phóng thanh hai bên bờ từng “đấu tiếng nói”, Và cuộc sống của người dân vùng vĩ tuyến xưa.
Không ít lần, tôi thấy trong mắt du khách, nhất là những bác lớn tuổi thoáng chút rưng rưng. Còn các bạn trẻ, sau khi nghe chuyện, thường đứng lâu hơn, nhìn kỹ hơn, chụp ít ảnh… nhưng đầy ý nghĩa.

Cầu Hiền Lương
14. Nghĩa Trang Liệt Sĩ Quốc Gia Trường Sơn
Nghĩa Trang Trường Sơn là nơi an nghỉ của hàng vạn liệt sĩ đã hy sinh vì độc lập, với không gian rộng lớn, yên tĩnh và hàng mộ thẳng tắp như vô tận. Nhiều bia mộ khắc đầy đủ tên tuổi, quê quán; nhưng cũng có không ít những tấm bia vô danh. Mỗi lần nhìn những tấm bia ấy, tim tôi lại thắt lại. Hãy thành tâm thắp nén hương để cảm nhận sự hy sinh vĩ đại, nhắc nhở chúng ta trân quý hòa bình hôm nay. Rời Trường Sơn, ai cũng cảm thấy mình nhỏ bé trước sự hy sinh quá lớn của thế hệ cha anh. Mỗi chuyến đưa khách đến đây là một lần nhắc mình phải sống tử tế hơn với hiện tại.

Nghĩa Trang Liệt Sĩ Quốc Gia Trường Sơn
15. Thành Cổ Quảng Trị
Thành Cổ Quảng Trị là một trong những nơi mà mỗi lần bước qua cổng, tôi đều có cảm giác như mình vừa đi xuyên qua cánh cửa thời gian. Không gian tĩnh lặng của nơi này khiến người ta bất giác chậm lại, để lắng nghe nhịp đập sâu thẳm từ quá khứ.
Ngay trước cổng thành, những vết đạn còn hằn sâu trên từng khối gạch, trên cánh cửa sắt dày nặng… tất cả vẫn ở đó như chứng nhân không bao giờ biết nói dối. Nhìn vào những dấu tích ấy, bạn sẽ cảm thấy cổ họng mình nghẹn lại, xúc động đến mức không thể diễn đạt thành lời.
Mùa hè đỏ lửa kéo dài 81 ngày đêm năm ấy đã gần như thiêu rụi mọi thứ. Bom đạn trút xuống không ngớt, đất đá bị xé toạc, tường thành bị bào mủn. Vậy mà con người, những chàng trai tuổi vừa tròn mười tám, đôi mươi vẫn đứng vững. Ý chí của họ như được luyện trong lửa, càng đánh càng bền, càng gian khổ càng không lùi bước.
Ngày nay, trên những bức tường phủ rêu phong, từng lỗ đạn loang lổ vẫn còn hiện rõ. Chúng không chỉ là vết thương của đá gạch, mà là những ký hiệu thiêng liêng của lịch sử, nhắc chúng ta nhớ về sự đánh đổi quá lớn để đất nước có ngày hòa bình.

Thành Cổ Quảng Trị
16. Thánh Địa Đức Mẹ La Vang
Nói đến Quảng Trị mà bỏ qua Thánh Địa Đức Mẹ La Vang thì sẽ rất thiếu một mảnh ghép tinh tế trong bức tranh du lịch nơi đây. Là người không theo đạo, lần đầu đến La Vang, tôi hơi… ngại, sợ mình không hiểu đúng ý nghĩa nơi này. Nhưng càng nhiều lần ghé, tôi càng thấy đây là một điểm dừng rất “đẹp”, đẹp từ không gian đến cảm xúc.
Khuôn viên Thánh Địa rộng, thoáng, cây xanh được chăm chút kỹ. Những hàng cây, con lối, tượng đài, các công trình kiến trúc vừa trang nghiêm vừa gần gũi. Dù vào dịp hành hương đông đúc hay những ngày thường vắng người hơn, La Vang vẫn luôn giữ được cho mình một bầu không khí thanh tịnh. Câu chuyện về Đức Mẹ hiện ra, về niềm tin, về những ơn lành… làm nên sức hút thiêng liêng cho nơi này. Sau khi đi qua những điểm nặng về lịch sử, chiến tranh, ở đây, trái tim được xoa dịu bằng niềm tin và sự bình an.

Thánh Địa Đức Mẹ La Vang
17. Tổ Đình Sắc Tứ Tịnh Quang
Nếu bạn muốn tìm một nơi vừa mang chiều sâu lịch sử, vừa giữ được nét chùa Việt cổ truyền, tôi sẽ không ngần ngại giới thiệu Tổ Đình Sắc Tứ Tịnh Quang ở vùng Triệu Phong. Ngôi chùa thuộc hệ phái Bắc tông, từng được các chúa Nguyễn ban sắc tứ, và hiện đã được xếp hạng di tích lịch sử – văn hóa cấp quốc gia.
Ấn tượng đầu tiên luôn là cổng tam quan hai tầng, kiểu kiến trúc rất quen mà nhìn bao lần vẫn thấy đẹp. Phía trước cổng là một hồ nước nhỏ, trong hồ trồng súng, đến mùa hoa tím nở loang mặt nước, khung cảnh dịu hẳn lại, khiến bước chân ai đi qua cũng tự khắc chậm hơn.
Qua khỏi tam quan, bạn sẽ thấy không gian như trút bớt ồn ào. Chính điện là một ngôi nhà truyền thống mái chồng diêm, kiểu mái hai tầng tám mái xếp lớp, vừa mềm mại vừa vững chãi. Gió lùa qua những nếp mái, tiếng chuông chùa ngân lên giữa khoảng trời yên tĩnh, cảm giác như mọi lo toan ngoài kia bị bỏ lại ngoài cổng.
Đi sâu thêm một chút, trong khuôn viên chùa có bốn con khỉ đá mang dáng vẻ trầm mặc. Mỗi con tượng trưng cho một tầng ý nghĩa trong triết lý nhà Phật: “Không thấy điều ác, không nghe điều ác, không nói điều ác, không làm điều ác”. Nhiều du khách lúc đầu chỉ nghĩ là tượng trang trí, đến khi nghe tôi giải thích mới mỉm cười, gật gù: hóa ra giữa không gian rất Việt ấy lại ẩn chứa một bài học sống giản dị mà sâu sắc.

Tổ Đình Sắc Tứ Tịnh Quang
18. Khe Sanh
Nhắc đến Khe Sanh, người ta thường nhớ ngay đến chiến trường ác liệt một thời. Điều đó đúng, nhưng nếu chỉ dừng ở ký ức bom đạn, bạn sẽ lỡ mất vẻ đẹp rất thơ, rất tình của vùng cao này. Con đường lên Khe Sanh uốn lượn giữa núi rừng. Càng lên cao, không khí càng mát, nhất là vào sáng sớm, sương phủ trắng những triền đồi, núi non mờ dần trong lớp khói mỏng, đẹp đến mức nhiều khách của tôi bảo: “Cứ ngỡ đang ở một phiên bản Đà Lạt”.
Sân bay Tà Cơn là điểm dừng chân quen thuộc của nhiều đoàn. Cỏ dại đã phủ lên đường băng cũ, nhưng những chiếc máy bay, những hầm trú ẩn, những tấm bảng thông tin vẫn nhắc chúng ta nhớ rằng nơi đây từng chứng kiến biết bao trận đánh dữ dội.

Sân bay Tà Cơn
Khe Sanh còn có: Những đồi điện gió trên cao điểm săn mây, ngắm hoàng hôn rất ấn tượng; Quán cà phê, quán trà nằm cheo leo bên sườn đèo trên tuyến Quốc lộ 9B, nơi bạn có thể ngồi nhìn mây trôi, nhìn núi xếp lớp, và thả hồn theo dòng Thạch Hãn thượng nguồn.
Tôi thích nhất cảm giác ngồi nhâm nhi một tách cà phê nóng, tay chạm vào ly còn ấm, trước mặt là cả một vùng núi rừng bạt ngàn, phía xa là những nếp nhà nhỏ, khói bếp vờn nhẹ.
19. Thác Tà Puồng
Nếu bạn hỏi tôi đâu là một trong những điểm “chữa lành” đúng nghĩa ở phía tây Quảng Trị mới, tôi sẽ kể ngay về thác Tà Puồng. Ba tầng thác cao trên 35m, nước từ trên cao đổ xuống trắng xóa, âm thanh vừa dữ dội vừa dễ chịu, như một bản nhạc rừng đúng nghĩa. Hồ nước dưới chân thác trong đến mức có thể nhìn được đáy, được bao bọc bốn bề bởi rừng già xanh thẫm, đây đích thực là nơi thiên nhiên chữa lành.
Trải nghiệm mà khách nào cũng háo hức là ngồi bè nứa đi quanh hồ. Làn nước mát lạnh ôm lấy thân bè, gió mang theo hương rừng phả vào mặt. Giây phút bè tiến gần hơn đến chân thác, nước tung bọt, hơi nước táp vào người, ai cũng… la lên vì lạnh nhưng chẳng ai muốn bè quay ra sớm. Chỉ chừng 5-7 giây “đứng” ngay dưới dòng nước đổ, nhưng cảm giác sảng khoái thì nhớ rất lâu.
Không chỉ tắm hồ, đi bè, đây còn là nơi lý tưởng để bạn đi bộ khám phá rừng nhiệt đới xung quanh, tận mắt thấy thảm thực vật phong phú, nghe tiếng chim, tiếng lá, tiếng côn trùng hòa vào nhau thành một bản nhạc rừng chân thực.
Kết thúc chuyến chơi, du khách sẽ được thưởng thức đặc sản núi rừng: gà nướng thơm lừng, thịt lợn bản xiên que, cá suối nướng than hồng, kèm theo rau đoác, hoa chuối rừng… Những món ăn tưởng chừng mộc mạc ấy, khi đặt trong không gian núi rừng, lại trở thành một phần ký ức rất khó quên.

Thác Tà Puồng
20. Đảo Cồn Cỏ
Rời đất liền, nếu có thêm chút thời gian, bạn nhớ thử một chuyến ra Đảo Cồn Cỏ. Đường ra đảo gập ghềnh, tàu lắc lư, nhưng khi đặt chân lên bãi đá bazan, hít hà gió mặn, bạn sẽ hiểu vì sao tôi gọi đây là “liều thuốc detox” cho tâm hồn. Lặn ngắm san hô, bạn sẽ thấy cả một thành phố dưới nước rực rỡ; leo lên đồi cỏ lau, gió thổi tung tóc, xa xa là những con tàu đánh cá như chấm phá trên bức tranh xanh bất tận
Những câu chuyện về những người lính từng trấn giữ nơi đây, về một hòn đảo nhỏ nhưng giữ một vị trí chiến lược lớn. Mỗi lần đứng từ Ngọn Hải Đăng Cồn Cỏ, nhìn ra bốn phía biển trời, tôi luôn có cảm giác vừa thong dong, vừa tự hào, xen lẫn niềm biết ơn dành cho những người đã bảo vệ vùng biển này bình yên để chúng ta có thể thảnh thơi ngắm cảnh hôm nay.

Đảo Cồn Cỏ
Sáp nhập hành chính có thể khiến bản đồ thay đổi, tên gọi đổi thay. Nhưng với tôi một người làm du lịch Quảng Trị, thì điều quan trọng nhất vẫn là làm sao để mỗi du khách khi đến đây đều mang về: Một vài tấm ảnh đẹp, Một câu chuyện đáng nhớ, Và một chút thương mến dành cho mảnh đất miền Trung đầy nắng gió nhưng rất đỗi nghĩa tình này. Nếu bạn đang tìm một hành trình vừa có biển, có núi, có hang động, có làng quê bình yên, lại có chiều sâu lịch sử và tâm linh, thì tỉnh Quảng Trị mới sau sáp nhập chính là lựa chọn mà tôi tin rằng: đi rồi, bạn sẽ muốn quay lại. Đây là điểm dừng chân để bạn thả hồn, để tìm lại chính mình giữa hành trình dài.